..



Thứ Sáu, 15 tháng 3, 2013

Nước bồn cầu chảy khắp khu tập thể


Suốt 40 năm, do sống trong không gian chật hẹp, cũ nát, hơn 100 hộ dân ở khu tập thể ĐH Y Hà Nội phải xây thêm nhà vệ sinh, xả thải qua ống nhựa bắc qua đầu người dân khiến mùi hôi thối bốc lên nồng nặc.

Năm 1974, khu nhà E4, tập thể ĐH Y Hà Nội được xây dựng để phục vụ sinh viên. Sau đó, 112 căn hộ được chuyển thành nhà ở cho cán bộ của trường.

Diện tích chật chội, lại không có nhà vệ sinh nên hầu hết các căn hộ đều được cơi nới và xây thêm "chuồng cọp" để làm nhà vệ sinh, bếp, phòng tắm.
Trải qua hàng chục năm, những chuồng cọp xuống cấp, nhem nhuốc, sắt thép hoen rỉ, rêu mọc khắp nơi.


Nhà chỉ rộng 12m2 (dài gần 7 m, rộng 1,8 m) mà có tới 5 người nên gia đình bà Ngô Thị Lịch (phòng 40E) phải làm thêm gác xép để ngủ.
     


Còn khu bếp, vệ sinh... được gia đình tự cơi nới thêm phía trước nhà.


Mỗi nhà cơi nới một kiểu, cái thò cái thụt khiến khu tập thể gần 40 tuổi thêm lồi lõm.


Bà Phan Thị Thu, Tổ phó tổ dân phố 52, phường Trung Tự cho biết, chỉ có một số hộ dân được dẫn ống xả xuống bể phốt của khu nhà, còn lại hầu hết đều phải bắc ống nhựa dẫn nước thải từ bồn cầu xuống thẳng sông Lừ chạy phía trước nhà.
 


Để hạn chế mùi xú uế, người dân đã xây tường rào để ngăn cách khu nhà ở với con sông ô nhiễm. Nhưng gần đây, dự án bê tông hóa sông được thi công, tường rào bị phá bỏ, các ống xả trơ ra, nước thải chảy lênh láng trên mặt đất. Có ống nước thải treo lơ lửng trên đầu người qua lại.


Có ống lại xả xuống ngay cạnh cửa nhà,
khiến mùi hôi thối bốc lên nồng nặc.


Một số hộ kinh doanh phải mua bạt bọc các đường ống này lại để tránh gây ô nhiễm môi trường. "Chúng tôi mong dự án cống hóa sông Lừ sớm hoàn thiện để các đường ống dẫn nước thải được gom xuống cống, người dân bớt khổ. Như thế này ô nhiễm quá, không thể sống nổi", bà Thu nói.


Phương Sơn

Chiều hôm qua lúc 5 giờ chiều bà già - sau khi bị ốm vì ốm, bị ốm vì công việc - đã bỏ tất cả buổi chiều để đi bộ ra khu dân cư mới ở gần Cty, nhưng đi đến mỗi gốc cây đầy hoa đẹp định chụp hình những chùm hoa Hoàng Anh sắc vàng thì lại thấy rác, về tới cái chợ nhỏ ở ngay sát Cty thì cũng bị rác, sáng sớm lao công quét xong sân thì trưa CN ra nghỉ trưa lại thấy rác.

Đã phải định tâm không trách cứ phê bình gì ở xứ người, cái xứ sau cũng hơn 35 năm thống nhất đất nước, có nhiều công trình văn hóa phi vật thể khiến thế giới phải kinh ngạc, các tòa nhà chính phủ vẫn xây to lớn, xây 1 cái không vừa ý thì xây thêm một cái, những tòa nhà thương mại xây cao ngất trời dù đêm về trên những tòa nhà cao ấy đầy những phòng không mở đèn (chắc vốn xây dựng không cần trả lãi thì có sao?).. nhưng đại bộ phận dân chúng vẫn nghèo nàn thất học.. Ta chẳng có gì để phê bình ở đây cả, thế là tôi cứ định tâm nín thở mà đi qua về đến nhà để chui vào góc nhỏ của mình.

Nhưng sáng nay đọc báo, đọc được bài này thì đúng là không đặng đừng.. mà chẳng nói!

Giời ạ! vì đó là khu ở tập thể của một trường Đại Học Y danh tiếng cơ mà.. nhưng mà cuối cùng tôi, chúng ta chẳng lẽ cũng chỉ biết giơ tay lên trời mà réo SOS thôi sao!!

TTM
PP. 16/3/2013

4 nhận xét:

  1. Hai mặt giàu và nghèo, bên ngoài và bên trong, khoe khoan và giấu kín .....cái khoàng cách ngày càng xa (?)

    Xứ nào cũng có cái mặt tệ hại ,quan trọng ở chổ nhiều hay ít mà thôi .

    Trả lờiXóa
  2. Ốm vì ốm, ốm vì công việc... Hôm nay thế nào rồi? Thương mình chút đi bạn ơi.

    Trả lờiXóa